Visits: 3
Câu chuyện về sự xuất ngoại của các cầu thủ Việt Nam không còn quá xa lạ trong làng bóng đá nước ta. Tuy nhiên, hiệu quả của những cuộc phiêu lưu này thường không cao và thậm chí đôi khi lại gây ra hiệu ứng ngược, khiến nhiều cầu thủ sa sút phong độ một cách đáng tiếc.
KHÓ KHĂN TRONG VIỆC THÀNH CÔNG Ở NƯỚC NGOÀI
Trong những năm gần đây, bóng đá Việt Nam liên tục chứng kiến sự ra đi của các cầu thủ sang nước ngoài thi đấu như Công Phượng, Xuân Trường, Tuấn Anh, Văn Hậu, Quang Hải, Văn Toàn và nhiều tên tuổi khác. Họ đã chọn những bến đỗ đa dạng từ châu Á đến châu Âu, thậm chí còn khoác áo nhiều câu lạc bộ ở nước ngoài như Công Phượng (4 CLB), Xuân Trường (3 CLB)… Tuy nhiên, dù thi đấu cho bao nhiêu CLB đi chăng nữa, kết quả cuối cùng vẫn thường không như mong đợi.
Các cầu thủ Việt Nam khi thi đấu ở nước ngoài thường gặp phải sự mất hút trên sân cỏ, thường xuyên ngồi dự bị. Công Phượng là một ví dụ điển hình, sau khi liên tiếp khoác áo 4 CLB từ châu Á đến châu Âu, anh vẫn không để lại dấu ấn đáng kể.
Công Phượng bắt đầu sự nghiệp ra nước ngoài từ khi mới 21 tuổi, độ tuổi lý tưởng để chinh phục những thách thức mới. Tuy nhiên, sau 3 năm thi đấu ở Nhật Bản, anh chủ yếu chỉ đóng vai trò truyền thông và thường xuyên ngồi dự bị. Cầu thủ này tiếp tục “phiêu lưu” ở Hàn Quốc, Bỉ và hiện tại lại ở Nhật Bản, nhưng vẫn không có được thành công đáng kể.
Xuân Trường cũng gặp phải tình trạng tương tự. Dù sau khi rời Hàn Quốc sang thi đấu ở Thái Lan có thời gian thi đấu nhiều hơn, nhưng ảnh không để lại dấu ấn đáng kể so với thời gian dự bị.
Hai bản hợp đồng xuất ngoại đáng chú ý nhất của bóng đá Việt Nam, Văn Hậu và Quang Hải, cũng không thành công như mong đợi. Văn Hậu gia nhập một CLB ở Giải Vô địch Hà Lan, được kỳ vọng sẽ hòa nhập với môi trường bóng đá châu Âu, nhưng kết quả lại khá đáng thất vọng. Quang Hải cũng gặp phải nhiều khó khăn sau khi sang Pháp thi đấu, đánh mất sự tự tin và hiệu quả.
NHỮNG HIỆU ỨNG NGƯỢC
Sự không thành công khi ra nước ngoài thi đấu thường dẫn đến hiệu ứng ngược, khi các cầu thủ trở về Việt Nam thường trải qua giai đoạn mất phong độ. Công Phượng, ví dụ, dường như đang mất dần bản thân mỗi khi trở lại Đội tuyển Việt Nam hay CLB Hoàng Anh Gia Lai. Trong các trận đấu, anh không còn thể hiện được sự sắc sảo như trước, không gây ra nhiều khó khăn cho đối thủ như trước đây.
Quang Hải cũng gặp phải tình trạng tương tự, trở thành “bóng dáng” của bản thân sau khi sang Pháp thi đấu. Anh không còn thể hiện được hiệu quả và sắc bén như trước khi thi đấu ở giải khu vực Đông Nam Á hay V-League.
Những thất bại này của các cầu thủ chỉ ra rằng bóng đá Việt Nam còn xa so với các nền bóng đá hàng đầu khác. Khó khăn trong việc thích nghi với môi trường mới, cùng với khả năng chuyên môn và thể chất không đáp ứng được nhu cầu của các CLB, là những yếu tố khiến cho các cầu thủ Việt Nam khó có thể tạo dấu ấn ở nước ngoài.
Thậm chí ở trong nước, các cầu thủ Việt Nam cũng đang đối mặt với sự “lấn át” từ phía ngoại binh, người thường đóng vai trò quan trọng hơn trong các CLB. Sự thiếu vắng của những trung phong chất lượng đã ảnh hưởng đến hiệu suất của Đội tuyển Việt Nam.
Với sự trở lại của các cầu thủ Việt kiều, như Filip Nguyễn, Martin Lò, Patrick Lê Giang, Ryan Hà, Viktor Lê, Adriano Schmidt… làm trụ cột của các CLB, càng đặt ra thách thức lớn hơn cho các cầu thủ Việt Nam. Để cạnh tranh và góp phần nâng cao chất lượng, các cầu thủ cần phải nỗ lực hơn nữa để đưa bóng đá Việt Nam tiến lên một tầm cao mới.